Nói xin lỗi và cảm ơn như vị bác sỹ đã chia sẻ trong bài viết này đâu phải ai cũng làm được. Để xứng đáng với những lời chúc mừng, ca tụng thì người thầy thuốc phải luôn giữ được Y đức, Y thuật khám chữa bệnh, thường xuyên rèn giũa và trau dồi để đáp lại sự niềm tin của mọi người.
Bs. Trần Văn Năm
Ngày 27/2, Tôi thường nhận rất nhiều lời chúc mừng, những bông hoa rực rỡ từ đối tác bạn bè, người thân, người bệnh…Các cơ quan y tế không quên tổ chức liên hoan, bia bọt chúc mừng nhau. Nhưng nghĩ cho chính chắn hơn, khi khoác lên người chiếc áo blouse trắng, có lẽ các thầy thuốc nên dành thời gian nhiều hơn một ngày 27/02 để:
Xin lỗi:
- Người bệnh – người thân của họ đã tin tưởng đến cầu cứu mình nhưng do khả năng bị yếu kém nên không thể giúp người bệnh vượt qua bệnh tật thậm chí góp phần kết thúc cuộc sống sớm hơn dự định,
- Những người phải nhận những lời nói cộc cằn thậm chí thô lỗ từ các thầy thuốc vì không đủ Y – Đức hoặc do áp lực công việc nên thiếu sáng suốt trong ứng xử.
Cám ơn:
- Những người không may bị bệnh, nhờ họ mà các thầy thuốc có động lực để học hỏi và tích lũy được kinh nghiệm quý báu lúc cùng người bệnh chiến đấu vượt qua bệnh tật,
- Những người đã mang lại ít nhiều cho đời sống kinh tế của tất cả các thầy thuốc còn đang làm việc hoặc đã nghỉ làm việc. Thậm chí có những thầy thuốc đi xe ô tô và ở nhà sang trọng, tiện nghi hơn người.
Rèn luyện:
- Cập nhật – trau dồi kiến thức nhằm nâng cao kỹ năng chăm sóc người bệnh,
- Đức tính kiên nhẫn để lắng nghe, chia sẻ niềm đau và nổi khổ của người kém may mắn khi mắc phải những bệnh khó chữa hoặc hiểm nghèo…
Tóm lại: thật không xứng đáng với những lời chúc mừng, ca tụng nếu thầy thuốc thiếu Y đức, Y thuật khám chữa bệnh được không thường xuyên rèn giũa và trau dồi để đáp lại sự niềm tin của mọi người.
Viết bình luận